Chương 21

Lưu Diệp ngồi chống cằm nhìn những tốp khác tiếp tục thi. Điền kinh có rất nhiều học sinh tham gia, do đó chia ra rất nhiều phần. Mắt Lưu Diệp hay liếc qua Hạ An, điểm tập trung ở phía hai người đang ngồi hù hì ở bên kia chứ không phải cuộc thi ở dưới.

" Chặc, Hạ An hẳn là sắp có bạn gái rồi." - Dương Thành nói với Lưu Diệp, cảm giác như bố mẹ đang đưa ra nhận xét với con mình.

Lưu Diệp hừm trong miệng.

" Phải rồi, Lưu Diệp!" - Dương Thành đột nhiên nói. - " Người cậu thích ấy, tới tận nay...chuyện như thế nào rồi?"

" Sao lại hỏi chuyện này?" - Lưu Diệp hơi nhíu mày.

" Thì cảm thấy lạ, với lại không nghe ngóng được gì hết, giống như là cậu chỉ đùa thôi vậy."

" Người kia chính là bạn thân cậu đúng không?"

" Anh nói Hạ An? Đúng là vậy." - Lưu Diệp nói.

" Hình như...." - Từ Thanh sờ cằm.

" Anh.. làm gì..." - Lưu Diệp định hỏi Từ Thanh ở đây làm gì, có điều ngẫm lại thấy hơi kì nên im lặng.

" Ngồi ở đây, muốn nói chuyện với cậu một tí. Bộ cậu không thích tôi hay sao?"

Lưu Diệp :"......."

" Hạ An thích Từ Yến Giang." - Lưu Diệp biết Từ Thanh muốn nói tới cái gì.

Từ Thanh hơi giật mình một chút, nhìn rõ ràng là ngạc nhiên.

" Làm sao? Tôi cảm thấy em của anh cũng thích Hạ An?"

" Từ Yến Giang có nói với tôi, là người mà em ấy để trong lòng."

Lưu Diệp có hơi quan tâm.

" Để ý cũng không lâu lắm, nhưng mà tôi có thể cảm nhận nó rất thích."

" Xin chào."

Cảm giác có người đi tới, Lưu Diệp tay vẫn chống cằm, có điều mắt và mặt có hơi ngước lên.

Từ Thanh ngồi xuống kế bên Lưu Diệp, Từ Thanh vừa thi xong đợt của mình.

" Cậu chạy nhanh thật đấy, ngẫm chừng thời gian so với ba đợt qua, cậu về đích nhanh nhất."

"Cảm ơn." - Lưu Diệp vẫn còn nghi ngờ, dù là cùng câu lạc bộ, có điều không nói chuyện nhau nhiều, tự nhiên lại tới đây nói chuyện là nói chuyện về cái gì?

Từ Thanh hơi nhìn qua bên Từ Yến Giang, đang vừa xem cuộc thi vừa trò chuyện với Hạ An.

" Ừ, là đùa thôi." - Lưu Diệp nói theo.

Dương Thành xì một tiếng, sau đó nói là đi mua chút nước, hỏi Lưu Diệp có muốn uống hay không.

Lưu Diệp ngồi một mình, ngán ngẫm, đương nhiên không thể đi qua bên kia, cũng không thể rời đi vì có thể sẽ mất chỗ. Dù có nhiều bạn nữ biết Lưu Diệp, bất quá nếu tiến lại bắt chuyện thì thật mất giá.

Từ Thanh gãi gãi mặt.

" Kì thực, tôi cũng là đang định nói với cậu chuyện này."

Lưu Diệp :"?"

" Tôi cứ tưởng cậu sẽ qua đó, sao lại ngồi một mình ở đây?"

" Tại sao tôi phải qua đó?" - Lưu Diệp khó hiểu.

Từ Thanh nhìn Lưu Diệp, ánh mắt có chút kì lạ, rồi lại nhìn qua Hạ An và Từ Yến Giang, hình như nhận ra cái gì đó.

Lưu Diệp hơi thở ra, cả hai đều thích nhau, sớm muộn gì cũng thành một cặp.

-" Có điều...người Từ Yến Giang để ý không phải Hạ An."

Lưu Diệp đứng người, câu này vừa thốt ra, cảm giác không gian thời gian đều dừng lại.

Từ Yến Giang không thích Hạ An? Vậy là trước đây mình cảm nhận sai? Có điều Từ Thanh tới nói với mình chuyện này làm gì?

Lưu Diệp tự nhiên có một suy nghĩ đáng sợ trong đầu, mắt liếc qua bên kia, rồi nhìn qua Từ Thanh. Ánh mắt như là bảo mọi chuyện không phải như vậy đi.

" Từ Yến Giang thích cậu, Lưu Diệp."

Lưu Diệp đầu nổ đoàng một tiếng.

Người Từ Yến Giang thích là mình?

Làm sao lại như vậy được?

Lưu Diệp trong đầu chỉ nghĩ tới là nếu Hạ An biết được, thì chuyện gì xảy ra nữa.

" Nếu người kia là bạn cậu, chuyện này có chút..." - Từ Thanh cũng thấy có sự mâu thuẫn ở đây.

" Hẳn là anh có hiểu lầm gì đó, rõ ràng Từ Yến Giang hay nói chuyện và đi cùng Hạ An. Chưa kể có tặng bánh nữa."

Từ Thanh hơi im lặng một chút.

" Nhưng cậu đâu có cho rằng chỉ nhiêu đó có thể kết luận như vậy? Với lại...lần tặng bánh đầu, không phải con bé có hỏi cậu có ăn hay không à?"

Lưu Diệp nhớ tới lúc giúp Từ Yến Giang bưng đồ .

Hình như là có hỏi, còn nghĩ chỉ là hỏi qua loa. Còn vẻ mặt rất vui mừng khi nghe Hạ An thích cơ mà.

" Thật ra nó cho rằng Hạ An ít nhất sẽ cho cậu một miếng, xem ra cậu cũng có ăn nhưng cậu đã không."

Lưu Diệp hơi nhíu mày.

" Thật kì lạ, nếu người Từ Yến Giang thích là tôi, cậu ấy vì sao phải thân mật với Hạ An?"

Hạ An bây giờ cũng nghĩ rằng Từ Yến Giang có chút gì đó với mình, chính mình cũng bị lầm như vậy. Thế Hạ An sẽ là người buồn nhất.

" Tôi không biết Hạ An cũng có tình cảm với Từ Yến Giang."

" Từ Yến Giang nếu thật sự là thông qua Hạ An để....., Hạ An biết được chắn chắn rất buồn." - Lưu Diệp nói, cảm thấy lúc này trong đầu rất phức tạp.

Từ Yến Giang không biết có nhận ra Hạ An đối với mình là như thế nào chưa, nếu biết rồi mà làm vậy thì có chút...

Ban đầu khi gặp lần đầu tiên, Từ Yến Giang đỏ mặt thật ra là vì Lưu Diệp đứng kế bên. Việc biết Hạ An là chuyện bình thường, bởi vì Hạ An chơi cực thân với Lưu Diệp, đi đâu cũng đi chung.

Từ Yến Giang cũng khá mềm lòng, nhiều lần vô tình gặp, còn được nghe nhiều người khen ngợi, dần dần thích Lưu Diệp.

Lưu Diệp không để ý, nhưng thật ra nhiều lần gặp, ánh mắt Từ Yến Giang lúc nào cũng sẽ nhìn Lưu Diệp không dưới mười lần.

Lưu Diệp cảm thấy mình như nhân vật phản diện trong câu chuyện này vậy.

This is an ad

Phát hiện chặn quảng cáo!

Chúng tôi phát hiện bạn đang sử dụng chương trình chặn quảng cáo. Doanh thu chủ yếu của chúng tôi đến từ nguồn quảng cáo này, vui lòng tắt chương trình chặn quảng cáo để tiếp tục sử dụng trang web.

Cám ơn bạn đã hỗ trợ chúng tôi duy trì và phát triển trang web này.

Tôi Đã Tắt Chặn Quảng Cáo