Chương 1: Nhân cách có vấn đề (1)

Màn đêm vắng lặng, ánh đèn đường yếu ớt mờ mờ ảo ảo.

Mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí...

"A... xin cô... tha cho tôi!"

"Tôi biết sai rồi!"

"Xin cô..."

Năm người đàn ông nằm la liệt dưới đất. Miệng không ngừng cầu xin, khuôn mặt méo mó, vặn vẹo đến cực độ.

Mẹ kiếp! Còn dám rủ ông đây chơi trò biến thái!

Cô vừa dứt lời, năm tên kia lại nhao nhao cầu xin...

"Ting!" Điện thoại Hạ Mãn reo một tiếng, cô thong thả lôi điện thoai ra, ngón trỏ lướt vài cái.

Ánh mắt bọn họ đều hướng đến nữ nhân trước mặt... Da trắng như tuyết đầu mùa, đôi môi hồng nhạt cười khẽ, sống mũi cao thẳng, mày ngang thanh tú...

Vô cùng xinh đẹp!

Cô gái ấy vô cùng xinh đẹp!

Tất nhiên, cô chắc chắn mình sẽ sống sót, đó là điều kiện đầu tiên cô cứu con bé này!

Nhưng giữa chừng, con nhóc này nhoài người xuống đất, cô chỉ kịp ném nó sang bên cạnh, cô cứu được nó nhưng không cứu được mình...

"Két!!!!"

...

Đầu thu, tiết trời se lạnh.

Hạ Mãn thong dong trở về nhà, miệng ngậm một chiếc kẹo mút. Quần áo trên người cô bẩn hết rồi, chỉ có tay vừa rửa qua ở nhà vệ sinh công cộng. Vẫn nên mau chóng trở về nhà thôi!

Gần đến đường cái, cô bỗng nhìn thấy một bé gái ở giữa đường, tóc buộc hai bên lúc lắc vô cùng đáng yêu, đôi mắt to đen láy...

Quan trọng ở đây là con nhóc này ở giữa đường?

"Kìa! Cẩn thận!"

Một lúc sau, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, cười ác liệt...

Trúng rồi!

Rồi chạy ngay lập tức ra đường cái, trước khi đi còn bỏ lại một câu:

Tuy nhiên, một cô gái xinh đẹp khi dễ thương thì sẽ vô cùng dễ thương, khi trở nên đáng sợ thì sẽ vô cùng đáng sợ!

Hạ Mãn từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng cong lên thành nụ cười tuyệt đẹp:

"Lần sau còn dám chặn đường ông đây nữa không?"

"Lần sau muốn chơi gái thì tránh xa tôi ra một chút!"

Năm tên kia thở phào nhẹ nhõm, lúc cô đi rồi chúng cảm thấy như sống lại vậy, con gái bây giờ ai mà cũng như thế thì đúng là chặt hết đường sống của bọn họ rồi!

Cô gái đó, suýt chút nữa giết bọn họ rồi. Bạn đã nhìn thấy ai tay không lại có thể khiến cho năm người đàn ông bê bết máu chưa?

"Xe kìa!"

...

Đại khái là hôm nay tâm trạng Hạ Mãn khá tốt nên khi nhìn thấy chiếc xe tải kia mất phanh lao tới, cô cũng chạy ra làm anh hùng cứu mỹ nhân một phen!

"Rầm!!!!"

Chiếc xe kia do phanh gấp nên bổ nhào về phía cô, cô lại không chạy kịp...

Chết rồi!

Mình chắc chắn sẽ chết!

Lúc này, trong đầu cô chỉ còn một ý nghĩ.

Nếu còn có kiếp sau...

Sẽ không làm người tốt nữa!

This is an ad

Phát hiện chặn quảng cáo!

Chúng tôi phát hiện bạn đang sử dụng chương trình chặn quảng cáo. Doanh thu chủ yếu của chúng tôi đến từ nguồn quảng cáo này, vui lòng tắt chương trình chặn quảng cáo để tiếp tục sử dụng trang web.

Cám ơn bạn đã hỗ trợ chúng tôi duy trì và phát triển trang web này.

Tôi Đã Tắt Chặn Quảng Cáo