Chương 3: Sông Dạ Thủy hồi ức đẹp

Ở thế giới hiện tại , những hồi ức mà nữ chính phải nhớ đến cứ mơ hồ, những kí ức nhớ lại toàn những nỗi đau mà A Ninh, phải chịu và kí ức khiến cô không hiểu gõ khi nhập hòa làm một thể cũng như cô có kí ức của A Ninh như có luôn kí ức của cô như, kí ức A Ninh không nhớ gõ nhất đó là mẹ của A Ninh khi A ninh còn là một đứa trẻ, thứ mà cô nhớ nhất, là lời nhờ cậy báo thù của mẹ A Ninh và A Ninh.

- Được nếu đã vậy thì ta giúp Hai mẹ con A Ninh vậy.

Một câu nói lạnh buốt của linh hồn xuyên vào thân xác A Ninh một cái miễn cười một ánh mắt thù hận, khát máu hay hiện lên trên gương mặt nàng ta.

- Nếu vậy thì từ giờ, Bạch An Ninh Nhị tiểu thư của Bạch gia đã chết, thay vào đó chính là:

" Hắc Dạ Nguyệt" ta sẽ giúp cô báo thù, bắt những người khiến cô phải chịu tủi nhục, không đáng có, phải trả giá bằng máu.

- Đây là nước gì mà vết thương của ta lại lành lại nhanh như vậy.

Lục lội, kí ức của A Ninh nàng nhớ ra đã từng nghe gia gia của nàng là Bạch Diệp cũng là người yêu thương A Ninh trước đây khi gia gia còn sống có kể gần:

Bạch gia Năm A Ninh 8 tuổi.

- Gia gia, A Ninh tìm được một đóa hoa sen rất đẹp nè gia gia.

- Cháu gái ngoan của ta, sen tuy ở bạch phủ rất đẹp, như không bằng sen trong con sông Dạ Thủy ở khu rừng cách xa bạch gia chúng ta, không xa.

- Gia Gia người nói sen trong sông nhược thủy rất đẹp sao,? gia gia kể cho con nghe đi.

A ninh miểm cười trên khuôn mặt xinh xắn.

- Năm đó, ta đi vào sâu trong khu rừng đấy tìm linh thú để luyện đan dược, tình cời bị nhốt vào trận pháp ở giửa khu rừng cạnh cây cổ thụ nghìn năm kế là con sông dạ thủy lúc đó, do thu phục khá nhiều linh thú nên bị thương, ta ngồi dưới gốc cây chửi trị vết thương gần ba ngày.

- Đến ngày thứ ba, vết thương ngoài da đã lành như nội thương vẫn còn, khi đó ta tình cờ nhìn thấy đó sen đang nở rộ lơ lửng trên mặt nước phát ra hào khí lạnh như ấm áp nước sông, cũng biến thành màu xanh tinh khiết đêm đó vào đúng ngày trăng tròn, khi đấy khung cảnh xung quanh rất đẹp hương sen tỏa ra cây cổ thụ cũng phát sáng ánh xanh ta liền trầm tư suy nghĩ, bước xuống hồ vết thương trên người liền biếng mất.

- Sau đó, ta điều trị vết thương lành sáng hôm sau liền trở về bạch gia. Ta nghiêm cứu, trong một cuốn bí tịch cổ có nói nước sông Dạ thủy cứ 4 năm sẽ có một đêm trăng tròn sẽ có thể chửi lành vết thương trên người còn hương sen mà ta ngửi thấy có thể chửi lành vết thương, lúc đó ta vội phá trận về bạch gia nên quên lấy đóa sen đó về, như chuyện này được ta dấu kính vì một số chuyện sau đó.

This is an ad

Phát hiện chặn quảng cáo!

Chúng tôi phát hiện bạn đang sử dụng chương trình chặn quảng cáo. Doanh thu chủ yếu của chúng tôi đến từ nguồn quảng cáo này, vui lòng tắt chương trình chặn quảng cáo để tiếp tục sử dụng trang web.

Cám ơn bạn đã hỗ trợ chúng tôi duy trì và phát triển trang web này.

Tôi Đã Tắt Chặn Quảng Cáo