Chương 1: Kết thúc sao?

Một điểm dừng chân, bất chợt, giữa một sự sống và cái chết, giữa tình yêu như nước đổ vào ly không có đáy. Mặt đối mặt giữa một tòa nhà cao to lớn kia. Một bóng người với mái tóc đỏ, một người thanh niên với mái tóc trăng, tương tư. Hai hình bóng hai thết giới khác nhau. Nhìn nhau như trò chơi!... Một tiếng nổi bắt chợt từ khẩu súng của người tóc trắng phát ra!

- Xin lỗi! Tôi không thể không làm đều này, một thế giới của chúng ta đối lập! Tôi là một cảnh sát! Còn em là một sát thủ kiêu ngạo! Sớm muộn em cũng phải...! Rời khỏi thế giới này!

- Một trò chơi kết thúc! Hai trái tim vỡ vụng! Nàng rơi xuống từ trên cao gương mặt thằm lặng với cái chết! Ánh mắt nhắm lại! Giọt lệ rơi theo sau! Một giấc mơ!.- Ta không cam tâm giữa con người hai thế giới đúng là xa cách! Giá như có kiếp sau ta cũng không mong gặp lại chàng!

Một chỗ khác, trên cao sân thượng một khoảng khắc tuyệt vọng! Một cái lạnh vô song! Nhưng chiếc ly đã vỡ đã không gắn lại được, thì thôi cho nước trong ly theo đổ vỡ cùng! Một cây súng một bàn tay! Một nụ cười! Một hình bóng tóc trắng! Nhìn lên trời đêm!.- Ta đi theo nàng! "Linh Mộng"...! Một tiếng súng phát ra! Một nụ cười thật lòng! Máu chảy thành sông!

- Ta xin lỗi! Nếu có kiếp sau ta sẽ che trở cho nàng! Mong nàng hận ta mãi! Muốn theo sau nàng! Mãi mãi!

Hai ranh giới! Ngày và đêm! Giời đây không còn là gì! Chỉ còn người thân khóc than bi ai! Bỉ ngạn sầu, lá chẳng thấy hoa chẳng đâu? Chỉ còn lại thể xác! Giời đây linh hồn hai ta sẽ đi đâu?

Cả hai linh hồn! Ánh sáng "Linh Mộng" "Bạch Ngãi" đợi ta! Đợi ta!- một ánh sáng hư vô! Cuốn Linh hồn hai người vào thế giới khác! Tỉnh dậy chỉ còn là quá khứ! Hận, bi, sầu, thương...! Giời đây như hai người xa lạ! Không thương, không nhớ! Gặp lại hỏi ai còn chi? Kết quả ra chăng! Như đóa bỉ ngạn! Mong thành hoa sen! Tọa lạc nơi thương!

- Ta đang ở đâu đây! Không phải đã ra đi khi đó! Ly đã vỡ giờ chỉ còn là quá khứ!

Một giọng nói, thay cho sự mong đợi về thế giới mới! Một cái ôm ấm áp! Ông trật nàng!


Một giọng ngạc nhiên! Mỉm cười trầm thục!

- Em là ai! Đây là đâu! Tất cả những thứ này là!


- Tiểu thư quên rồi sau, đây là "Tạ" gia! Em là "Linh Trúc! Còn đây là phòng của tiểu thư!

Một sắc mặt người nằm trên giường! Nhìn cân phòng lạnh lẽ! To lớn uy nghiêm! Những kí ức bất chợt từ đâu ùa về! Không chịu được nữa! Nàng vẫn cố mỉm cười!


Một tiếng dạ vang phát ra, bước chân bước đi! Nàng ta vội ra ngoài tay cầm cách cửa khép nhẹ lại,...!

Trên giường bệnh! Nàng bối rối vì kí ức sáo trộn! Nàng đặt tay lên đầu ngã xuống giường, và ngủ thiếp đi từ khi nào!


-Vương gia! Người tỉnh rồi!

-Oh! Ta đã ngũ bao nhiêu ngày rồi!

- Bẩm chủ tử! Ba ngày rồi ạ!

Giọng cười lạnh kiêu ngạo!

-Người lui đi! Ta có việc cần làm!

Nói xong, thuộc hạ ấy liền lui ra! Chỉ còn mình ngài ta! Trong căn phòng!

Lấy tay mặc "Hồng y" treo bên cạnh! Bước xuống giường! Đẩy cửa!...!

--------- còn tiếp--------

This is an ad

Phát hiện chặn quảng cáo!

Chúng tôi phát hiện bạn đang sử dụng chương trình chặn quảng cáo. Doanh thu chủ yếu của chúng tôi đến từ nguồn quảng cáo này, vui lòng tắt chương trình chặn quảng cáo để tiếp tục sử dụng trang web.

Cám ơn bạn đã hỗ trợ chúng tôi duy trì và phát triển trang web này.

Tôi Đã Tắt Chặn Quảng Cáo