One-shot
- Tôi Của Tuổi 17
- Châu Mạn
- 666 Chữ
- 01/05/2020 10:26 PM
Chủ Nhật là ngày khiến tôi khá thảnh thơi , từ khi lên thành phố học đại học , kiếm tiền rồi đi làm , đó là những chuỗi ngày khá cô đơn. Dọn dẹp phòng ốc khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn, nó làm tôi không suy nghĩ nhiều thứ về thế giới và cuộc đời ,thôi được rồi , hôm nay cũng rảnh ,quyết định dọn dẹp nào , let'go let'go!
Đang dọn dẹp phòng ngủ thì lục lại được một thùng xốp nhăn nhúm , khá cũ rồi. Mở ra thì những hình ảnh quen thuộc lại đập vào mắt tôi, haizzz, cũng lâu rồi nhỉ, mà thôi , hôm nay cũng dọn được kha khá rồi, lâu lâu ra ngoài đổi gió vậy, sẵn tiện vào Circle K mua thức ăn cho bữa tối luôn.Tôi vào Circle K mua chút thức ăn rồi ra cây cầu đứng, cảnh tượng vẫn náo nhiệt như ngày đầu tôi bước lên thành phố. GIờ tôi tâm sự mỏng nhẹ ha!
Tôi khuyên nè ! Các cô gái 17 tuổi sau này chọn trường ĐH , đừng vì muốn xa cha mẹ để bay nhảy mà chọn trường xa, sau này nghĩ lại thì nó sẽ là một lựa chọn khá tồi đó , tin tôi đi. Con gái một thân một mình lên đây , không ai bảo vệ , không ai chăm sóc thì lúc đó mới biết nhớ gia đình là gì. Năm 17 tuổi không hẳn là phải ép buộc mình có một tình yêu mà hãy chắc chắn rằng bạn sẽ vào được trường ĐH tốt. Hãy nên nhớ rằng , nhan sắc không phải là " vạn năng" nhưng không có nó sẽ là " vạn vạn bất năng". Là con gái thì không nên dễ dàng trao thân cho một người đàn ông nào đó vì bạn phải luôn nhớ rằng ," cái đầu tiên" của con gái rất quan trọng, không phải tôi cổ hủ nhưng đó là chứng minh cho một người phụ nữ thông minh và hiểu biết, biết được người đàn ông nào đáng để mình trao thân cho. Có thể bạn nghĩ, tuổi trẻ mà , thanh xuân này là đẹp nhất, qua rồi thì không trở lại được nên muốn dành hết tình yêu cho người đàn ông năm 17 tuổi đó nhưng cái người ở bên bạn năm 17 tuổi đó chắc gì sẽ là người ở bên bạn đến năm 70. Cuộc đời này còn quá dài để nói hết tất cả. Hãy nhớ lấy những gì tôi nói, sau này đọc lại cũng cảm thấy rất đúng.
Trên đường về tôi có gặp một cặp đôi , hạnh phúc biết bao, vui vẻ như thế nào. Lúc đó tôi cũng chỉ biết cười thầm, nghĩ rằng :" A, cậu ấy phải sống thật hạnh phúc đấy, chàng trai của tôi năm 17 ". Rồi lại nguyện cho cặp đôi trước mặt bách niên giai lão....
Có những người nếu bỏ lỡ thì sẽ mất nhau mãi mãi ........
.......................
Trời cũng tối rồi nhỉ, tôi nên đi về thôi.....Cảnh đêm hôm nay quá rực rỡ , tôi lại chẳng nỡ xa......
" Sau này , khi em đã biết yêu một người là như thế nào
Thì đáng tiếc , anh đã biến mất trong biển người mênh mông
Sau này, dưới hàng lệ em cũng hiểu ra
Có nhiều người hỏi tôi rằng tôi có mối tình năm 17 tuổi không? Tôi nhẹ nhàng gật đầu là :" Có"
Họ hỏi có yêu đương gì với người ấy không, tôi chỉ nói khẽ :" Tôi yêu cậu , cả thế giới đều biết. Cậu không yêu tôi , không sao , thanh xuân mà , không hoàn hảo mới là tuổi trẻ"
Thật sự muốn hát với mọi người một bài hát , hát nào :